Tổ Quốc VN Và “Tổ Quốc Xã Hội Chủ Nghĩa”
(Bài II)
¨Đảng CSVN đã khẳng định: "Chúng ta theo Chủ Nghĩa Quốc Tế, KHÔNG THEO CHỦ NGHĨA QUỐC GIA. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng... nghĩa là HÌNH THỨC THÌ DÂN TỘC MÀ NỘI DUNG LÀ QUỐC TẾ”.
Như vậy, rõ ràng Dân Tộc, Đất Nước hoặc Tổ Quốc đối với CSVN chỉ là những CHIÊU BÀI trên hành trình tranh đấu, trước khi nước VN “giải tán” để trở thành “Liên Khu” của “Thế Giới Đại Đồng” — do Liên Sô hay Tàu Cộng lãnh đạo. Do đó, cờ Máu Sao Vàng KHÔNG THỂ NÀO gọi là “Quốc Kỳ” — đúng nghĩa là biểu tượng của Quốc Gia Dân Tộc. Thực chất, cờ Máu Sao Vàng chỉ là biểu tương cho “một đơn vị của ĐOÀN QUÂN QUỐC TẾ VÔ SẢN” — đúng như lời CSVN đã xác nhận. Vì thế bài “Quốc Ca VC” mới có tựa đề là “Tiến QUÂN CA”.
Nói cách khác, đó là bài hát của “Đoàn QUÂN Quốc Tế Vô Sản”.
¨Nhìn lại quá trình lịch sử — từ khi Cộng Sản xuất hiện ở VN năm 1925 đến nay — ai cũng thấy, đảng CSVN chống lại Chủ Nghĩa Quốc Gia và chủ trương tiêu diệt những người Quốc Gia đến cùng. Nhưng chúng lại tận lực, sử dụng sức mạnh tinh thần của Chủ Nghĩa Quốc Gia. Đó là lòng Yêu Nước và tình yêu Dân Tộc, nhất là trong thời gian chiến tranh. Đây là điều CỰC KỲ MÂU THUẪN trên lý thuyết cũng như trên thực tế của phía Cộng Sản.
- Trần Quốc Kháng-
- Phản Bội Dân Tộc, Vong Ơn Bội Nghĩa Với Tiền Nhân
Trong “kinh điển” Mác-Lê-nin cũng như trên thực tế, CSVN đã thực hiện “Cách Mạng Vô Sản” bằng bạo lực và gian trá theo đúng lời dậy bảo của Lê-Nin:
“Thứ bạo lực này đứng TRÊN MỌI LUÂN LÝ, mọi luật pháp và TRÊN CẢ QUỐC GIA DÂN TỘC”.
Trên thực tế, khởi đầu cuộc “Cách Mạng Vô Sản”, Hồ Chí Minh đã cho thuộc hạ phát động chiến dịch, DIỆN bên ngoài là “Cải Cách Ruộng Đất” (CCRÐ). ĐIỂM bên trong là xách động giai cấp Vô Sản “vùng lên”, tiêu diệt giai cấp Tư Sản. Nói nôm na là chiến dịch “Cướp Của Giết Người”.
Trong chiến dịch CCRÐ, cán bộ VC đã triệt để thi hành đúng chỉ thị của “Bác vả Ðảng”: “Trí Phú Địa Hào, đào tận gốc, trốc tận rễ”. Có nghĩa là tiêu diệt tận cội nguồn (nòi giống) của bốn thành phần ‘Trí Thức, Phú Nông, Ðịa Chủ, Cường Hào’ trong xã hội để thực hiện CHUYÊN CHÍNH VÔ SẢN.
Chắc hẳn các bậc cao niên ở miền Bắc VN vẫn chưa quên. Cán bộ Cộng Sản trong “Đội Phát Động Quần Chúng Đấu Tranh” đã áp dụng chiến thuật “Ba Cùng” của Tàu Cộng: CÙNG ở một nhà, CÙNG ăn một mâm, CÙNG nằm một giường với “Bần Cố Nông” để tiện việc rỉ tai đầu độc “Bần Cố Nông” hận thù Địa Chủ.
Chúng còn dậy bảo “Bần Cố Nông” phương pháp đấu tố, cách thức hành hạ và giết Địa Chủ cùng những chuyện “vong ân bội nghĩa”. Thế là thảm cảnh con đấu tố cha, vợ đấu tố chồng, người nọ “vu oan giá hoạ” cho người kia diễn ra. Xã hội không còn luân thường đạo lý gì nữa!
Rùng rợn nhất là cảnh hành hạ và giết Địa Chủ ở đấu trường. Chỉ vì chủ nghĩa ngoại lai Mác-Lênin mà người Việt giết người Việt, man rợ và độc ác hơn cả loài lang sói,
Cho rung vườn, lúa thuế chóng mau xong
Cho Đảng bền lâu cùng rập bước chung lòng
Thờ Mao chủ tịch thờ Stalin bất diệt
Đó là lời thơ của Tố Hữu — tiếng nói của Trưởng Ban Văn Hóa Tư Tưởng Trung Ương đảng CSVN. Rõ ràng như năm với năm là mười: Giết dân để "cho Đảng bền lâu". Giết dân nhiều hơn nữa để "Thờ Mao chủ tịch thờ Stalin bất diệt".
Hiện nay, đảng CSVN tiếp tục “con đường Bác đi là con đường bi đát”. Chúng còn làm những việc “vong ân bội nghĩa” với Tiền Nhân để tỏ lòng cúc cung tận tụy “Tổ Quốc XHCN” và quan thầy Tàu Cộng.
A- Truyện ngắn "Phẩm Tiết" của Nguyễn Huy Thiệp và "Mùa Mưa Gai Sắc" của tướng giặc Trần Độ là 2 chứng cớ cụ thể. Cả hai tác phẩm đều có chủ ý hạ nhục vua Quang Trung, từ vị anh hùng xuất chúng trở thành kẻ thô lỗ, cọc cằn, bạo dâm và chúa trùm khát máu, chém giết lương dân không biết gớm tay. Kế đến là truyện "Gia Phả", tác giả là VC Trần Độ, đã dùng những tình tiết hư cấu của tiểu thuyết để bôi bác vua quan nhà Trần là những kẻ loạn luân, dâm dật, say mê chiến tích.
B- Chứng cớ kế tiếp là thủ lãnh của băng đảng “Dân Chủ Đa Nguyên” là Nguyễn Gia Kiểng đã mạt sát Kẻ Sĩ, thoá mạ Anh Hùng Hào Kiệt VN qua bài "Nói Chuyện Với Trí Thức: Mặt Thật Của Ai?", đăng trên tờ Ngày Nay số 297, xuất bản tại Houston Texas. Kiểng lại còn bôi bác sự nghiệp cứu quốc của vua Quang Trung trong bài “Về Một Vấn Đề Lịch Sử” trên tờ Thông Luận số 108 và hỗn láo với Tổ Tiên qua cuốn “Tổ Quốc Ăn Năn”.
C- Chúng ta còn thấy rõ, 2 lần đảng CSVN đã ký văn kiện dâng lãnh thổ và lãnh hải cho Tàu Cộng. Lần thứ nhất, Phạm Văn Đồng đã nhận lệnh của Hồ Chí Minh, viết thư cho Chu Ân Lai ngày 14/9/1958, dâng cho ngoại bang 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Lần thứ 2, Lê Khả Phiêu đã sang Bắc Kinh ký 2 “Hiệp Định” ngày 30/12/1999 và ngày 25/12/2000, dâng hàng ngàn Km2 lãnh thổ và lãnh hải cho Bắc Kinh.
Vấn đề được nêu lên: Tại sao Hồ cùng đồng đảng lại có những hành động “vô ơn bạc nghĩa” với Tiền Nhân. Thế mà chúng vẫn tự nhân là “yêu nước”, tự nhân là đấu tranh giành “độc lập” cho Tổ Quốc VN!
Chúng tôi xin thưa, những mỹ từ như “Yêu Nước”, “Độc Lập” hay “Tổ Quốc” chỉ là “DIỆN” bên ngoài. Còn thực chất bên trong hay là ĐIỂM, chúng tôi đã dẫn chứng trong Bài I, chính đảng CSVN đã khẳng định:
“Chúng ta theo Chủ Nghĩa Quốc Tế, KHÔNG theo Chủ Nghĩa Quốc Gia. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng... nghĩa là hình thức thì dân tộc mà nội dung là quốc tế".
Nói cách khác là Hồ cùng đảng CSVN đã TỪ BỎ Quốc Gia, TỪ BỎ Dân Tộc, TỪ BỎ Tổ Quốc VN để đi theo “Chủ Nghĩa Quốc Tế”. Nên Dân Tộc, tình Yêu Nước hay Tổ Quốc VN đối với Cộng Sản, chỉ còn lại là những chiêu bài mà thôi.
Ai cũng thấy, trong thời kỳ chiến tranh 1945-1975, băng đảng VC muốn lợi dụng lòng yêu nước của dân chúng trong chiêu bài "chống ngoại xâm". Nên chúng đã nêu cao sự nghiệp đấu tranh cứu quốc của các Anh Hùng Hào Kiệt VN, trong đó có vua Quang Trung và Đức Trần Hưng Đạo. Nhưng sau khi chiến tranh chấm dứt, CSVN xoay chiều 180 độ. Chúng cho bọn bồi bút, viết sách báo bôi bác tất cả các Anh Hùng Hào Kiệt VN vì 3 lý do chính yếu.
Thứ Nhất: CSVN muốn chuẩn bị dư luận, viết lại lịch sử VN BẰNG TÀI LIỆU CỦA TÀU CỘNG ĐỂ LÀM ĐẸP LÒNG QUAN THẦY BẮC KINH. Chỉ vì nhiều vị Anh Hùng Hào Kiệt VN đã giáng những đòn chí tử khi giặc Tàu xâm lấn đất nước chúng ta. Như Đức Thánh Trần và vua Quang Trung chẳng hạn. Sự nghiệp cứu quốc của 2 vị Anh Hùng xuất chúng, đã bị bọn Việt gian Cộng Sản Nguyễn Huy Thiệp, Trần Độ... và Nguyễn Gia Kiểng viết sách báo thoá mạ.
Thứ Hai: CSVN nhận thấy, tất cả các vị Anh Hùng Hào Kiệt VN đều là người Quốc Gia Chân Chính. Chẳng có vị Anh Hùng Hào Kiệt VN nào đấu tranh cho "Chủ Nghĩa Quốc Tế Vô Sản" vì hiển hiện, Cộng Sản mới xuất hiện ở nước ta năm 1925. Nếu tôn vinh các Anh Hùng Hào Kiệt VN, vô hình trung CSVN tôn vinh người Quốc Gia. Hơn nữa, tinh thần Quốc Gia, gương Ái Quốc cùng tinh thần quật khởi trong sử sách, có ảnh tại hại cho Chủ Nghĩa Quốc Tế Vô Sản.
Thứ Ba: CSVN muốn chuẩn bị cho tương lai, dần dần sẽ XOÁ BỎ TỔ QUỐC VN để thay vào đó là “Tổ Quốc Xã Hội Chủ Nghĩa”. Trước quỷ kế “Trồng Người” của CSVN, ai cũng e ngại trong tương lai, các thế hệ trẻ sẽ không còn biết đến các Anh Hùng Hào Kiệt VN mà chỉ biết “Bác và Đảng” và “Thờ Mao Chủ Tịch, thờ Stalin bất diệt”.
- Hai Lá Cờ, Hai Bên Chiến Tuyến
Đọc lại những trang lịch sử VN từ ngày vua Hùng Vương lập quốc, gần 5 ngàn năm trôi qua, có lúc hưng thịnh, có lúc suy vi. Nhưng đất nước ta, không hề có ranh giới Quốc Cộng. Mãi đến năm 1925, khi Hồ Chí Minh mang Cộng Sản Mác-Lênin vào VN — để thành lập ‘đoàn quân Quốc Tế Vô Sản BẢN XỨ’ là đảng CSVN — nhằm phục vụ “Tổ Quốc XHCN” thì ranh giới Quốc Cộng mới xuất hiện.
Làn ranh Quốc Cộng rõ ràng nhất từ khi nhà ái quốc Phan Bội Châu bị Hồ Chí Minh lừa gạt, bán cho thực dân Pháp năm 1925. Chuyện xẩy ra chỉ vì cụ Phan là người Quốc Gia, có lòng ái quốc cao độ. Cụ đã dấn thân hoạt động chống Pháp để lấy lại nên Độc Lập cho Tổ Quốc VN. Còn Hồ thì ngược lại, chống Pháp chỉ là DIỆN bên ngoài. Còn ĐIỂM bên trong là thi hành mệnh lệnh của Liên Sô, bành trướng “Tổ Quốc XHCN”.
Do đó, thay vì đứng về phía Quốc Dân để kết hợp với các tổ chức đấu tranh khác cùng nhau chống Pháp, họ Hồ đã tìm cách phá hoại hay thủ tiêu những người Quốc Gia Chân Chính. Trong thời gian hoạt động ở Hồng Kông, Hồ đã bán cho thực dân Pháp hàng ngàn đoàn viên của "Phong Trào Đông Du”. Hắn còn là thủ phạm trong những vụ thủ tiêu Đức Huỳnh Phú Sổ, Lý Đông A, Trương Tử Anh và Khái Hưng. Hàng ngàn chiến sĩ cách mạng khác trong các đảng phái theo huynh hướng Quốc Gia cũng đã bị họ Hồ lừa gạt và sát hại rất dã man.
Quý độc giả cao niên vẫn chưa quên, ngày 6.3.1946 Hồ lại còn ký "Hiệp Ước Sơ Bộ” với tên trùm thực dân Sainteney, thoả thuận cho Pháp đổ quân ở miền Bắc. Chỉ vì Hồ muốn thi hành chỉ thị của Mạc Tư Khoa — với dã tâm, lợi dụng sự hiện diện của quân đội Pháp để ngụy tạo chính nghĩa qua chiêu bài "Đánh Pháp Giành Độc Lập". Được vậy, “Tổ Quốc XNCH” mới có cơ hội “mở mang bờ cõi” mau chóng ở VN, đúng như âm mưu thâm độc của Liên-Sô đã vạch sẵn. Vì thế, sau thời gian hoà hoãn với Pháp theo "Hiệp Ứớc Sơ Bộ", đến ngày 19.12.1946 Hồ phát động chiến tranh, kêu gọi “toàn quốc kháng chiến”.
Mặc dù tình thế càng ngày càng đen tối, nhưng VN vẫn còn một điều may. Ngày 5-6-1948, vua Bảo Đại cùng Cao Uỷ của Pháp tại VN là Emile Bollaert ký kết Hiệp Ước Vịnh Hạ Long. Trong đó, Pháp bằng lòng trao trả Độc Lập cho VN và tôn trọng việc thống nhất lãnh thổ của Quốc Gia VN, từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mâu. Nhờ vậy, thảm cảnh phân ly “Nam Kỳ Tự Trị” chấm dứt.
Thế nhưng, trước tình thế bi đát, vua Bảo Đại tạm thời phải chấp nhận cho Quốc Gia VN gia nhập Liên Hiệp Pháp để có đủ sức mạnh, đương đầu với Quốc Tế Cộng Sản đang bành trướng ở VN — trá hình qua chiêu bài “Đánh Pháp, Giải Phóng Dân Tộc”.
Dù nền Độc Lập VN chưa thu hồi toàn vẹn, nhưng lịch sử đã ghi nhận: Năm 1948, Quốc Kỳ của nước VN Độc Lập với nền Vàng Ba Sọc Đỏ tung bay, sau gần 100 bị Pháp đô hộ. Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy đã viết:
“Quốc kỳ của chúng ta hiện nay do một họa sĩ nổi tiếng thời Thế Chiến II là Lê Văn Đệ vẽ và đã được Cựu Hoàng Bảo Đại chọn trong nhiều mẫu cờ khác nhau được trình cho ông trong một phiên họp ở Hongkong năm 1948, gồm có ông và đại diện các đoàn thể chánh trị và tôn giáo cùng một số thân hào nhơn sĩ về phía người quốc gia Việt Nam. Cờ vàng ba sọc đỏ đã được dùng làm quốc kỳ cho quốc gia Việt Nam khi chánh phủ lâm thời Việt Nam được thành lập ngày 2 tháng 6 năm 1948 dưới sự chủ tọa của Tướng Nguyễn Văn Xuân. Nó đã tiếp tục được dùng suốt thời Đệ Nhứt và Đệ Nhị Cộng Hòa Việt Nam, cho đến ngày nay”.
Chắc hẳn tất cả quý vị đều đồng ý với chúng tôi, Quốc Kỳ là biểu tượng cho toàn thể Quốc Gia Dân Tộc cùng “hồn thiêng sông núi”. Trong đó có Anh Linh của các Anh Hùng Hào Kiệt đã có công dựng nước hoặc bảo vệ Tổ Quốc. Do đó, chỉ có Quốc Hội đại diện cho toàn thể dân chúng, hay trong chế độ Quân Chủ, chỉ có nhà vua cùng các đoàn thể và thân hào nhân sĩ, mới có thể quyết định, lựa chọn Quốc Kỳ.
Trên nguyên tắc ấy, chỉ có cờ Vàng Ba Sọc Đỏ mới chính thức là Quốc Kỳ VN. Lẽ dễ hiểu, lá cờ này đã hội đủ 3 yếu tố: Hợp tình, hợp lý và hợp pháp. Vì sau khi vua Bảo Đại cùng nhiều đoàn thể và tôn giáo chọn lựa, đến năm 1955 — khi Tổng Thống Ngô Đình Diệm khai sáng nên Đệ Nhất VN Cộng Hòa — lá cờ này lại được cả Quốc Hội, đại diện cho dân chúng VN, bỏ phiếu tôn vinh là Quốc Kỳ VN cùng với bài “Tiếng Gọi Công Dân” là Quốc Ca.
Ngược lại là cờ Máu Sao Vàng của CSVN, ai có lương tri, KHÔNG thể nào chấp nhận lá cờ này là “Quốc Kỳ” được. Như đã dẫn chứng, đảng CSVN đã khẳng định:
"Chúng ta theo Chủ Nghĩa Quốc Tế, KHÔNG THEO CHỦ NGHĨA QUỐC GIA. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng... nghĩa là HÌNH THỨC THÌ DÂN TỘC MÀ NỘI DUNG LÀ QUỐC TẾ”.
Như vậy, rõ ràng Dân Tộc, Đất Nước hoặc Tổ Quốc đối với CSVN chỉ là những CHIÊU BÀI trên hành trình tranh đấu, trước khi nước VN “giải tán” để trở thành “Liên Khu” của “Thế Giới Đại Đồng” — do Liên Sô hay Tàu Cộng lãnh đạo. Do đó, cờ Máu Sao Vàng KHÔNG THỂ NÀO gọi là “Quốc Kỳ” — đúng nghĩa là biểu tượng của Quốc Gia Dân Tộc.
Thực chất, cờ Máu Sao Vàng chỉ là biểu tương cho “một đơn vị của ĐOÀN QUÂN QUỐC TẾ VÔ SẢN” — đúng như lời CSVN đã xác nhận. Vì thế bài “Quốc Ca VC” mới có tựa đề là “Tiến QUÂN Ca”. Nói cách khác, đó là bài hát của “Đoàn QUÂN Quốc Tế Vô Sản” tại VN.
Ngược lại, bài Quốc Ca VNCH, hay là của Quốc Gia VN, qua tựa đề là “Tiếng Gọi Công Dân”, hiển hiện đó là bài hát kêu gọi tất cả các Công Dân, bao gồm đầy đủ các thành phần “Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh” trong nước. Quan trọng hơn nữa là lời hát, từ phần mở đầu đến phần kết thúc, tất cả đều phảng phất tinh thần Quốc Gia Dân Tộc, thúc dục toàn dân BẢO VỆ Đất Nước:
“Công dân… ơi! Mau hiến thân… dưới cờ. Công dân… ơi! Mau làm cho cõi bờ… thoát cơn tàn phá… vẻ vang nòi giống. Xứng danh nghìn năm giòng giống LẠC HỒNG”.
Còn lời hát trong bài “Tiến Quân Ca” của CSVN, có đoạn NGHỊCH LÝ với “kinh điển” Mác-Lênin. Có đoạn để lộ bản chất Cộng Sản, ác độc, man rợ đến độ rùng rợn. Khi CSVN đã khẳng định, đi "theo Chủ Nghĩa Quốc Tế, KHÔNG THEO CHỦ NGHĨA QUỐC GIA” thì làm gì có chuyện “CỨU QUỐC”? Làm gì có chuyện “HỒN NƯỚC”. Thế mà đoạn mở đầu bài “Tiến Quân Ca” đã có những lời hát, đối nghịch lại tinh thần Quốc Tế hay XHCN mà CSVN tôn thờ.
“Đoàn quân VN đi… chung lòng CỨU QUỐC... Bước dồn vang trên đường gập ghênh xa…. Cờ pha máu chiến thắng, đây HỒN NƯỚC”.
Sang đoạn khác, bài “Tiến Quân Ca” để lộ bản chất Cộng Sản. Nào là “đường vinh quang XÂY XÁC QUÂN THÙ”. Nào là “THỀ PHANH THÂY, UỐNG MÁU QUÂN THÙ”!
Quả thật: Man rợ quá! Rùng rợn quá! Độc ác quá! Hành động ấy, chỉ có loài lang sói và Cộng Sản mới có thể làm được — theo đúng “kinh điển” Mác-Lênin.
Nói ngắn gọn, Hồ Chí Minh cầm đầu “một đơn vị của đoàn quân Quốc Tế Vô Sản”, chiến đấu cho “Tổ Quốc XHCN” hay Đệ Tam Quốc Tế để làm những việc phản dân hại nước, kể cả chuyện “vong ân bội nghĩa” với Tiền Nhân. Nên cờ “Máu Sao Vàng” và bản “Tiến Quân Ca” của chúng, KHÔNG THỂ nào hợp tình, hợp lý và hợp pháp để trở thành “Quốc Kỳ và Quốc Ca VN” được.
- Khác Nào Quạ Đội Lốt Công
Như đã chứng minh, Quốc Gia và Cộng Sản là hai thái cực đối nghịch. Những người Quốc Gia Chân Chính, đấu tranh cho quyền lợi của Quốc Gia Dân Tộc, xuất phát từ lòng ái quốc hay tình yêu thương DÂN TỘC. Đối nghịch lại là những người Cộng Sản, đấu tranh cho quyền lợi của Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản và bành trường “Tổ Quốc XHCN”. Qua những chứng cớ rõ ràng trên “giấy trắng mực đen”, CSVN đã xác nhận, chúng theo CHỦ NGHĨA QUỐC TẾ, còn DÂN TỘC CHỈ LÀ HÌNH THỨC BÊN NGOÀI.
Đồng thời, theo “kinh điển” Mác-Lênin, khởi thuỷ hoàn vũ thuộc về nhân loại, không có Quốc Gia. Nhưng sau, vì lòng tham của các vua chúa tranh giành nhau đất đai, nên mới có sự phân chia ranh giới để thành lập Quốc Gia. Do đó, đối với Cộng Sản, tình Yêu Nước, tình yêu Tổ Quốc hay tinh thần Dân Tộc chỉ là “tình cảm giả tạo của phía Quốc Gia, của bọn Tư Bản, xuất phát từ lòng tham lam của các vua chúa”.
Như vậy, làm gì có chuyện “yêu nước thương dân” và “tình yêu Tổ Quốc VN” trong thâm tâm con người Cộng Sản. Thế nhưng, bất cứ chuyện gì, CSVN cũng lấy danh nghĩa là Dân Tộc hoặc NHÂN DÂN. Nào là “Công An Nhân Dân”. Nào là “Quân Đội Nhân Dân”. Nào là “Toà Án Nhân Dân”. Nhưng thật sự, tất cả đều là công cụ của đảng Cộng Sản.
Nhìn lại quá trình lịch sử, chắc hẳn tất cả quý vị đều nghiệm thấy, khởi đầu bất cứ cuộc chiến nào, Cộng Sản không bao giờ dám “danh chính ngôn thuận”, kêu gọi quần chúng đấu tranh vì “Chủ Nghĩa Quốc Tế Vô Sản”. Ngược lại, chúng luôn luôn đeo mặt nạ Dân Tộc, đóng kịch “yêu nước, thương dân” và quyết tâm “bảo vệ Tổ Quốc VN” — tưởng còn nồng thắm hơn cả những người Quốc Gia Chân Chính.
Bên ngoài xinh đẹp trong lòng xấu xa
Qua những trang lịch sử nước nhà, từ khi Cộng Sản xuất hiện ở VN năm 1925 đến nay, ai cũng thấy CSVN chống lại Chủ Nghĩa Quốc Gia và chủ trương tiêu diệt những người Quốc Gia đến cùng. Nhưng chúng lại tận lực, sử dụng sức mạnh của Chủ Nghĩa Quốc Gia. Đó là lòng Yêu Nước và tình yêu Dân Tộc, nhất là trong thời gian chiến tranh. Đây là điều CỰC KỲ MÂU THUẪN trên lý thuyết cũng như trên thực tế của phía Cộng Sản.
Điển hình là ngày 20-12-1960, đảng CSVN cho hạ sinh tổ chức côn đồ, nguỵ danh là “Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam”. Chúng kêu gọi toàn dân “chống Mỹ cứu nước”.
Nhưng vì non nước sẵn sàng hy sinh
CSVN tôn vinh XHCN là “ưu việt”, là “đỉnh cao trí tuệ”. Như vậy, tại sao CSVN lại không dám “danh chính ngôn thuận” kêu gọi dân chúng, vì “Quốc Tế Vô Sản”, vì “Tổ Quốc XHCN” bên Liên Sô, vì “thờ Mao Chủ Tịch, thờ Stalin bất diệt”, để kêu gọi lòng “mến mộ” của quần chúng, vùng lên đánh Mỹ, giật sập VN Cộng Hoà, xóa bỏ “Chủ Nghĩa Quốc Gia” ở VN?
Ai cũng thấy, chúng không dám đả động gì đến 2 chữ “Cộng Sản” hay 4 chữ “XHCN”. Ngược lại, vì sợ dân chúng VN và thế giới ghê tởm, nên chúng phải dùng chiến thuật “ngụy trang, ẩn núp”, đội lốt Dân Tộc để che giấu tông tích. Đến khi cả nước sa vào thảm họa, chúng mới công khai, gỡ “mặt nạ” để cho mọi người thấy chúng là XHCN.
Đó là những bằng cớ hùng hồn cho thấy sự tồi tệ và mâu thuẫn của chủ nghĩa “Quốc Tế Vô Sản”. Ngược lại, đó là thế ƯU VIỆT của Chính Nghĩa Quốc Gia Dân Tộc.
Thật sự, chỉ cần hiểu biết vài điều sơ đẳng về Chủ Nghĩa Cộng Sản, ai cũng thấy những chuyện mâu thuẫn và “ba láp” trong thâm tâm con người Cộng Sản. Chúng tôi xin nêu lên 3 thí dụ điển hình.
Thứ Nhất: Chuyện Hồ Chí Minh, như đã trình bầy trong bài đầu tiên, trước khi giẫy chết, hắn đã viết di chúc, tỏ ý ước ao “khi xuống âm phủ được gặp cụ Mác, cụ Lê”. Điều này hoàn toàn trái ngược với quan điểm Duy Vật hay Vô Thần — theo “kinh điển” Mác-Lenin. Vì theo chúng, “chết là hết” thì làm gì có “linh hồn” mà đòi gặp nhau!
Thứ Hai: Cộng Sản tự nhận là “đỉnh cao trí tuệ” và hô hào “yêu nước là yêu XHCN”. Chúng tưởng khẩu hiệu này là “chí lý”, có thể dụ dỗ được những người yêu nước, đi theo XHCN. Nhưng không, đó là khẩu hiệu “ba láp” và mâu thuẫn vô cùng, nếu không muốn nói là NGỚ NGẨN.
Lẽ dễ hiểu là ai yêu nước cũng đều yêu thương Dân Tộc và quyết tâm bảo vệ Đất Nước. Trong cuộc đấu tranh, kẻ có lòng ái quốc, phục vụ DÂN TỘC là chủ đích. Ðó là NỘI DUNG trong cuộc tranh đấu. Điều này hoàn toàn TRÁI NGƯỢC với chủ trương của Cộng Sản vì chúng đã xác nhận, “hình thức thì Dân Tộc mà nội dung là Quốc Tế".
Hơn nữa, theo đúng “kinh điển” Mác-Lênin, nếu Quốc Tế Cộng Sản toàn thắng, chúng sẽ xoá bỏ hết tất cả ranh giới Quốc Gia, để thành lập “Thế Giới Đại Đồng”. Tất nhiên, Tổ Quốc VN sẽ không còn. Trên trái địa cầu chỉ còn “Tổ Quốc XHCN” ở Liên Sô mà thôi!
Qua những dẫn chứng đơn sơ nêu trên, quả thật chỉ có kẻ mắc bệnh “tâm thần” hay “ĐẠI NGỐ” thì mới nghĩ, “yêu nước là yêu XHCN”!
Thứ Ba: Nửa thế kỷ trước đây, phía Cộng Sản đã nguyền rủa Chủ Nghĩa Tư Bản là “thối tha” và “đang giãy chết”. Thế nhưng Tư Bản không “giẫy chết”, mà càng ngày càng vững mạnh. Ngược lại về phía Cộng Sản, sau khi “Mẫu Quốc” Liên Sô cùng khối Cộng Sản Đông Âu tan rã, Tàu Cộng và VC chỉ còn “cái xác” là Cộng Sản. “Linh hồn Cộng Sản” là chủ thuyết kinh tế của Mác-Lênin đã tiêu vong!
Mặc dù chúng vẫn nắm chặt “búa liềm” và “dao găm mã tấu” trong tay. Nhưng chúng đã phải cúi đầu đi theo “Kinh Tế Thị Trường” của Chủ Nghĩa Tư Bản. Chúng gọi là “Kinh Tế Thị Trường Theo Định Hướng XHCN”.
Hiển hiện, ai cũng thấy đó là chuyện “đem râu ông nọ cắm cằm bà kia” nếu không muốn nói là mâu thuẫn và “ba láp”!
Ở VN hiện thời, các đảng viên VC, nhất là thành phần cao cấp, đã trở thành các nhà “Tư Bản Đỏ”. Chúng vừa có tiền của, lại vừa có “Công An Nhân Dân” và “Quân Đội Nhân Dân” trong tay. Đương nhiên chúng trở thành “Cường Hào Ác Bá” thời XHCN. Đại khối dân nghèo còn bị bóc lột, gấp cả trăm lần so với thời “Địa Chủ” khi xưa mà Cộng Sản đã kết tội các nạn nhân là thành phần “Tư Bản bóc lột” dân nghèo!
Hiển nhiên, đó chỉ là vài nét đại cường về “thành tích vĩ đại” của cuộc “Cách Mạng Vô Sản” mà Hồ Chí Minh cùng đảng CSVN muốn thực hiện bằng “núi xương sông máu” của Dân Tộc VN qua 30 năm chiến tranh thảm khốc để phục vụ “Tổ Quốc XHCN”!
Quốc Nạn Cộng Sản