NHỮNG HỎA MÙ CỦA VIỆT CỘNG VÀ TAY SAI.
- TRƯƠNG MINH HÒA ( Tinparis.net) -
Nói láo, gian manh, tàn ác, tham lam, thủ đoạn, khủng bố, lật lọng....là những" mặt mạnh cơ bản, chủ yếu" của đảng Cộng Khỉ Việt Nam, được ghi nhận qua những hành vi trong suốt quá trình, từ ngày đảng cướp thành lập năm 1930 đến nay, vẫn không bao giờ thay đổi. Tuy nhiên, nhằm đáp ứng tình hình thế giới càng ngày càng tiến đến dân chủ hóa toàn cầu, đẩy lùi dần các chế độ độc tài, phi nhân còn tồn đọng trên thế giới, sau khi đế quốc đỏ Liên Sô, cùng với toàn khối Cộng đảng Đông Âu sụp đổ, chấm dứt cuộc chiến tranh lạnh. Do đó các nước tàn dư Cộng Sản như Trung Cộng, Việt Cộng cũng phải" hiện đại hóa" những bản chất xấu xa để cho hợp với" tình huống thời thượng" mà thôi.
Theo ông Boris Yelsin, đảng viên cao cấp đảng Cộng Sản Nga cảnh báo:" đối với đảng Cộng Sản, không có sửa đổi, tốt hơn hết là vứt bỏ nó đi", và tại Việt Nam, sau tết Mậu Thân 1968, hồi chánh viên, thượng tá Tám Hà xác định:" đừng nghe những gì Cộng Sản nói, hãy nhìn kỷ những gì Cộng Sản làm" và được tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đưa lên hệ thống truyền thông quốc gia, nên đã trở thành" tục ngữ" dành cho Việt Cộng; nếu ông Thiệu là người nghĩ ra câu nói đó, thì chắc chắn là ông không bao giờ phá nát quân đội ở địa đầu giới tuyến, để tạo cơ hội ngàn vàng cho Việt Cộng tiến quân như chỗ không người, ông Thiệu cũng không" tháo chạy trước tiên", trước khi" đồng minh tháo chạy", để trở thành" chiến sĩ ra khơi" dù ông vẫn nói sẽ ở lại với anh em, với cương vị là" một trung tướng trong quân lực VNCH". Trên thế giới nầy, bất cứ một quân đội hùng mạnh nào, khi bị cấp chỉ huy cao cấp nhất phá nát, thì dù binh sĩ có thiện chiến đến đâu, vũ khí tối tân, cũng phải tan hàng trước quân thù thua xa về hỏa lực, tinh thần chiến đấu; đó là bài học xương máu với tổng tư lịnh quân lực VNCH, tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, cái giá mà dân tộc Việt Nam hứng chịu từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến nay quá lớn, nên những thuộc cấp từng hưởng ơn mưa mốc của ông Thiệu, như tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng, nguyên bộ trưởng bộ kế hoạch, không thể dùng bằng cấp cao và những" nghiên cứu" chủ quan, mà binh vực cho ông Thiệu, đổ lổi hoàn toàn cho Hoa Kỳ trong quyển:" khi đồng minh tháo chạy".
Tung hỏa mù, hù dọa, đánh lạc hướng, là" chân tướng" không hề thay đổi của đảng cướp Cộng khỉ và tay sai, từ ở trong nước cũng như tại các nước Âu Mỹ, từ ngày có mặt đám Cộng khỉ tại Việt Nam; cho nên người Việt Nam cần phải" nhìn kỷ" những hỏa mù tung ra để không bị rơi vào quỷ đạo của Việt Cộng, có ngày trở thành nạn nhân, ân hận không kịp đâu, khi hỏa mù lâu tan, gây hoang mang, tạo bất an...từ đám Việt Cộng, Việt gian, áp dụng y chang những thủ đoạn cũ.
Thời xưa, tại Nhật, các lãnh chúa ( Shogun) có đoàn hùng binh là các hiệp sĩ ( Samurai), luôn có hai thanh kiếm: dài dùng để chiến đấu và ngắn, dùng tự sát. Đã gọi là Samurai, thì phải tuyệt đối trung thành với chủ tướng, coi các chết nhẹ như bông gòn, giữ tròn đạo nghĩa, được coi là chánh đạo. Tuy nhiên, bên cạnh có đám tà đạo, như Ninja, dùng đủ cả các vũ khí: gươm, ám khí..hành tung bí mật, luôn bịt mặt và y phục đen, xuất hiện bất thần lúc tối trời, ở những nơi mà họ muốn. Tuy nhiên, khi bị phát giác, đánh tơi tả, Ninja thường tung hỏa mù, là thứ trái khói đen, để tẩu thoát.
Việt Cộng là thứ tà đạo, có" nghiệp chuyên" tung hỏa mù, trong số những hỏa mù ấy, đánh ghi nhận là vụ án xét lại của tên" Viện trưởng viện nghiên cứu Marx Lenin" là Hoàng Minh Chính, hắn vốn là kẻ thân Nga, tay sai đắc lực của Sô viết, từ đất" thánh Cộng Sản" quay về, mục đích là lái miền bắc vào vòng tay của Nga. Lúc đó, Hồ Chí Minh rất cần súng đạn, tiếp liệu để tiến hành cuộc xâm chiếm miền Nam sau hiệp định Geneve, dù làm theo lịnh của hai quan thầy, nhưng vì hai" ông cố nội" nghịch nhau do tranh giành ảnh hưởng lãnh đạo trong khối Cộng Sản quốc tế, nên Hồ Chí Minh đành phải đành" đong đưa giữa hai ông" NHỚN" mà nhận chi viện từ hai phía; theo như một số người suy nghĩ khi nhìn thấy thái độ của Hồ trong chính sách hàng hai giữa hai quan thầy" vĩ đại". Thực ra, không phải:" Hồ Chí Minh thương dân mến nước, nên suốt đời không nghĩ đến gia đình" như đảng Cộng khỉ đánh bóng, tuyên truyền ròng rả từ thời hắn còn sống cho đến nay, cũng là" hỏa mù" đấy. Thực ra" con khỉ chúa, cha già của đảng Cộng khỉ" chỉ làm nhiệm vụ của một đầy tớ là" LÒN LÁCH" có trình độ và" nghiệp chuyên" nô tì, để phục vụ cho hai chủ nhân, chớ chẳng phải" ĐONG ĐƯA" giữa hai quan thầy; nhưng hai ông cố nội nầy lại nghịch với nhau, nên làm đầy tới rất khó khăn trong việc" xử lý" để đạt được" mục đích yêu cầu" làm tay sai đa chủ nhân, một tới hai thầy:
" Ai về nhắn với Hồ Chí Khỉ.
Được cả lòng Nga, lẫn bụng Tàu".
Tuy nhiên, cả hai ông cố nội đều muốn dành độc quyền làm chủ tên đầy tớ Việt Cộng, nên Nga bật đèn xanh cho Hoàng Minh Chính, hợp cùng với thành phần bất mãn, là đám bộ đội gốc" trí, phú, địa hào" bị đày đi vùng thượng du Bắc Việt ( hình thức kinh tế mới ở ngoài Bắc) do cục trưởng Nông Trường, thiếu tướng Đặng Kim Giang cầm đầu. Cuộc đảo chánh bất thành, vì trong thời gian ngắn, sau khi nắm vững bộ máy đảng và nhà nước, khỉ chúa Hồ Chí Minh đã ra tay thanh tẩy" nhanh, mạnh và tận gốc" gần như toàn bộ các phe cánh khác, nên chỉ có người của hắn là nắm vững tất cả cơ cấu bộ đội, công an, các cấp chính quyền từ" hạ tầng cơ sở đến thượng tầng kiến trúc".
Nếu Hoàng Minh Chính thành công, thì hắn cũng phải theo lịnh Liên Sô, đẩy mạnh xâm lăng miền Nam, nên sau nầy, Hoàng Minh Chính trở thành nhà PHẢN TỈNH dỏm, đã ló đuôi khỉ là PHĨNH-TẢN, nhưng được tay sai tung hỏa mù: Hoàng Minh Chính với vụ án xét lại, để đánh lừa và tạo hiểu lầm để cho tên nầy là nhà dân chủ, đã biết" đấu tranh đòi dân chủ" từ thời Hồ Chí Minh còn sống, chứ không phải đợi đến sau nầy. Hỏa mù nầy đã đầu độc nhiều người lười biếng suy luận, ngây thơ chính trị ở hải ngoại sau năm 1975; nhất là được băng đảng Việt Canh-Cách, cùng các tổ chức râu ria, đánh bóng, thổi phồng là nhà dân chủ, đã giác ngộ, từ bỏ chủ nghĩa Cộng Sản từ lâu...nhưng đây chính là" con sâu" phản tỉnh đã lộ qua vụ Tiểu Diên Hồng vào cuối tháng 8 năm 2005, màng" kịch Lói" vô duyên nầy đã tan như làn khói hỏa mùa, đồng thời lòi ra một số mặt chuột, mặt khỉ, gốc vượn, đười ươi.. ở Hoa Kỳ, thứ lì lợm, bịp bợm với lối đấu tranh" dị hợm" là hòa hợp hòa giải với đảng Cộng khỉ theo" định hướng xã hội chủ nghĩa", thật là mai mỉa cho những kẻ tự xưng là ĐẤU TRANH mà lại cấu kết với lũ ĐÁNH TRÂU, mưu đồ ban giao hải ngoại trong vòng trật tự lần nữa, qua cửa ngõ" giao lưu" với Hoàng Minh Chính.
Biến cố Hồ Chí Minh" tiêu diêu nơi miền Lê-Mác" cũng trở thành đề tài tranh luận, khi cái chết của con khỉ đầu đàn đảng Cộng khỉ được chúng tung ra nhiều hỏa mù, nếu không nhận định, những điều gian trá nầy có khả năng biến con khỉ khô nằm trong thùng LỘNG KIẾN thành huyền thoại, lâu dần biến thành yêu nước, thương dân. Đó là NHỮNG tờ DI CHÚC của con khỉ chúa nầy, được tung ra nhiều hỏa mù như:
-Hồ Chí Minh là người yêu dân mến nước: với di chúc giả, do đảng tung ra ghi rằng:" Một trong những nguyện vọng cuối cùng của Hồ Chủ Tịch là tất cả các hợp tác xã nông nghiệp nên được miễn thuế trong một năm, sau khi cuộc chiến kết thúc". Đây là điều gian trá, xỏ lá, vì tại sao còn sống, thằng khỉ Hồ nầy không miễn thuế cho hợp tác xã nông nghiệp, mà phải đợi sau khi kết thức cuộc chiến" mới thực hiện?. Lúc đó, khoản năm 1969, ngay cả đảng Cộng khỉ, quan thầy cũng không bao giờ biết đến chừng nào kết thúc cuộc chiến, mà lại nói láo như thế.
-Bác Hồ sợ dân hao tốn, nên đề nghị hỏa táng: đó là hỏa mù, sau nầy được vài cơ quan truyền thông hải ngoại đánh bóng, có nơi còn đăng cả tờ di chúc ( giả) để cho là Hồ Chí Minh yêu dân, nhưng vì các đồng chí khỉ muốn giữ đảng, sợ tranh chấp, nên ướp xác để tạo thành" lá bùa" hóa giải mọi tranh quyền. Nhưng thực ra, Hồ cũng như các vua chúa Ai Cập, nên từ năm 1965, đã chuẩn bị cho" ướp xác" với các hợp đồng tối mật ở Nga, do đại sứ Võ Thúc Đồng, tham vụ thương mại Nguyễn Tu....nên khi Hồ tắt thở vào ngày 2 tháng 9 năm 1969, lập tức chuyên gia Nga bay sang bằng chuyến bay bí mật, móc ruột gan phèo phổi đem vất đi, đoạn cho vào hóa chất và bay về Nga để thi hành hợp đồng. Việc ướp xác hao tốn rất nhiều, có thể lên đến nhiều trăm triệu Mỹ Kim, ngay cả lãnh tụ đảng Cộng Sản Mông Cổ là Choibasan, là tay sai đắc lực của Nga, còn không thể làm được, cuối cùng phải mang đi chôn; trong khi đó miền bắc nghèo mạt, dân phải" trường kỳ ăn độn" và dùng nhao người để" quá độ" thành chất đạm, thay thịt cá, bồi dưỡng cho dân chúng hầu lấy sức" đánh Mỹ cứu nước"; thế mà đảng Cộng khỉ dám chi ra một số tiền" vĩ đại" để chỉ lo ướp, bảo quản các xác chết của tên khỉ chúa, quả là điều chưa từng xảy ra trong lịch sử Việt Nam và ngày nay:" từ xác ướp hôm qua, đảng hao tốn gắp ngàn lần qua" khi mà số tiền bảo quản, bảo vệ các lăng Hồ, hàng năm đủ nuôi 6 làng dân nghèo.
-Sau khi xác Hồ được mang đi qua Nga để" xử lý", thì đảng Cộng khỉ tung hỏa mùa: là chuyên viên Liên Sô sang tận Việt Nam để ướp xác, dời địa điểm cách Hà Nội chừng 10 cây số, vì thủ đô không an toàn do thường bị ném bom, điều nầy" phản ánh" trung thực về" Hà Nội ta đánh Mỹ DỞ" chứ nào phải:" Hà Nôi ta đánh Mỹ GIÕI" của Nguyễn Tuân. Chỉ huy việc phòng thủ, lo cung cấp phương tiện ướp xác là tên thượng tướng Phùng Thế Tài, phó tổng tham mưu quân hại nhân dân. Nhưng ló đuôi khỉ là: chỉ có 10 cây số ngoại thành Hà Nội, mà" quân đội nhân dân anh hùng" phải khuân vác dụng cụ mất tới 2 tuần lễ.
Trong thời gian qua, Việt Cộng từng tung nhiều hỏa mù, như vụ sát hại nhà ái quốc Huỳnh Thúc Kháng, vì ông biết Hồ Chí Minh là tên gian manh, dâm tặc, quan hệ tình dục với các sơn nữ thuộc dân tộc thiểu số ở Việt Bắc, trong lúc đang ở trong rừng, do thuộc hạ ép buộc, mang về cho hắn" giải phóng" từ thiếu nữ sang đàn bà, mà không" kinh qua thời kỳ quá độ"; nhân cuộc oanh kích của Tây, Hồ bí mật ra lịnh cho đàn em bắn chết, rồi tung hỏa mù là bị bom chết, đoạn làm lễ truy điệu, cho hai tên tay sai mang xác về tận quê nhà ở xứ Quảng. Vụ trung tướng Nguyễn Bình ( Nguyễn Phương Thảo) bị Hồ triệu về bắc và báo cáo từng hành trình, tung hỏa mù là bị Tây phục kích, nhưng có có tin là trong cuộc giao tranh, một tên Cộng Sản bắn từ sau lưng cho chắn ăn. Tên hầu tướng Nguyễn Chí Thanh, thành phần thân Trung Cộng bị đưa vào Nam để dễ thanh toán, nên trong cuộc oanh kích của không lực Hoa Kỳ, hầm của tên nầy kiên cố, thế mà bị trúng bom chết; nhưng theo nguồn tin cho biết là Nguyễn Chí Thanh bị một tên trong Ban An Ninh Trung Ương bắn và cho chắc ăn, đập bá súng vào đầu cho vở sọ.
Lợi dụng lúc Khmer Đỏ tấn công, Việt Cộng tàn sát một làng Hòa Hảo ở Ba Chúc, chúng tập trung 3,175 người, gồm đàn ông, phụ nữ, gia, trẻ em...vào trong trường học vào đêm 18 tháng 4 năm 1978, đoạn xả súng bắt chết, xong, đổ thừa cho Miên để vừa trừ khử tín đồ Hòa Hảo và vừa tạo căm thù trong dân chúng trong cuộc chiến biên giới Tây Nam, theo lịnh quan thầy Liên Sô. Sau đó chúng tung hỏa mù bằng cách dựng nhà mồ tập thể, chứa 1159 bộ hài cốt, trong số hơn 3167 nạn nhân bị Việt Cộng tàn sát ( bia xây ngày 21 tháng 3 năm 1991) và nay nhiều người, nhất là thế hệ sau nầy đã bị trúng phải hỏa mù nên cứ tưởng là do Miên gây ra. Tên đại tá quân hại nhân dân Bùi Tín, cũng có" truyền thống" tung hỏa mù, hắn cho cuộc thảm sát tết Mậu Thân 1968 là do cấp dưới làm, chứ đảng và trung ương" không có chính sách"...Đó chỉ là những thí dụ điển hình về thủ đoạn tung hỏa mùa của Việt Cộng.
Tại hải ngoại, nhất là sau khi Liên Sô cùng toàn khối Cộng đảng Đông Âu sụp đổ, đáng lý ra, thời điểm rất là thuận lợi để cho Việt Nam tiến đến dân chủ, nhất là các nhà dân chủ thuộc đảng Cộng khỉ, mang danh" phản tỉnh" chỉ chống lại đồng bọn đang cầm quyền, chứ không muốn đảng sụp đổ và luôn tôn thờ Hồ Chí Minh, tự hào thời gian đi theo đảng, cướp của, giết người là" làm cách mạng". Cơ hội ngàn năm một thuở, khi vuột khỏi gông cùm Liên Sô đã bị lái sang làm đầy tớ cho chủ cũ Trung Cộng. Từ khi mối" tình hữu nghị, hữu ngợm, như răng với môi" nối lại tình" tôi với chủ" đã" quá độ" tập đoàn đảng Cộng khỉ Việt Nam thành" tập đoàn thái thú Trung Cộng gốc Việt". Do đó, từ những chiếc ghế quyền lực trong bộ chính trị, đảng, nhà nước đều do Trung Cộng đặt để, và những chính sách kinh tế cũng đều phải phù hợp với quyền lợi Trung Cộng, nên Việt Cộng phải vâng lời chủ mà theo sao những lần ký hiệp ước thương mại với Hoa Kỳ, gia nhập WTO....cũng là điều dể hiểu. Việt Cộng tung hỏa mù, do đám gián điệp, tay sai cho là:" Việt Nam ĐONG ĐƯA" giữa Trung Trung Cộng và Mỹ để hưởng lợi; cũng giống như thời Hồ Chí Minh, tung hỏa mù là" đong đưa giữa Nga và Tàu" vậy. Hỏa mù nầy tung ra nhằm các mục tiêu như:
-Tạo sự hiểu lầm tai hại là: Việt Cộng cũng yêu nước, muốn làm theo lời Hồ:" không có gì quí hơn độc lập tự do", nên muốn tìm mọi cách dựa vào Mỹ để dần dần thoát khỏi bàn tay Trung Cộng. Nhưng thực ra, tập đoàn thái thú Bắc Bộ phủ đã trở thành" đầy tớ trung thành" của Trung Cộng, với lý do là" cùng ý thức hệ", nên đảng Cộng khỉ luôn chủ trương:" tuyệt đối trung thành với chủ nghĩa Marx Lenin", chớ nào từ bỏ nó. Cũng không bao giờ từ bỏ cái gọi là" xã hội chủ nghĩa" dù phải tồn tại bằng tiền, đầu tư của tư bản nhưng lại cho là" phản động". Việt Cộng chỉ làm theo lịnh của chủ Trung Cộng, nên bên ngoài giả vờ vuốt ve Mỹ, để kiếm ăn, đó là cách Trung Cộng" giáo dục" cho Việt Cộng trong việc" ăn bơ thừa sữa cặn" của Mỹ để phục vụ quan thầy, chớ quan thầy cũng không có" chế độ" bồi dưỡng cho đầy tớ.
-Tung hỏa mù để thu hút những người nhẹ dạ, ngây thơ: những thành phần nầy lầm tưởng là Việt Cộng cũng muốn theo Mỹ, chớ nào muốn làm đầy tớ cho Trung Cộng...nên tỏ ra" thông cảm" và đưa đến ủng hộ Việt Cộng khi thấy bên ngoài, Việt Cộng thường cử phái đoàn sang " tham quan" và Mỹ có đáp trả, có cả chiến hạm ghé vài nơi.
-Hỏa mù cũng nhằm làm nản lòng những người có tấm lòng với đất nước, không chấp nhận đảng Cộng khỉ dưới bất cứ hình thức nào. Khi nhìn bề ngoài thấy Việt Cộng và Mỹ có những" quan hệ" gần nhau, so với thời kỳ trước, lại được một số cơ quan truyền thông cò mồi" xanh vỏ đỏ lòng" thổi phồng, nên hiểu lầm là: Mỹ muốn dùng Việt Cộng để ngăn chận Trung Cộng. Đây là hỏa mù, vì chưa ai có bằng chứng như văn kiện, hiệp ước nào....của Hoa Kỳ cam kết nhận Việt Cộng là" đồng minh"; ngay cả vũ khí, Mỹ cũng không bán, viện trợ, nên Việt Cộng đành phải mua của quan thầy cũ Liên Sô (được biết, Việt Cộng là một trong những khách hàng thường mua vũ khí của Nga). Từ đó, có người còn suy luận hay đám gián điệp, tay sai ( nếu dân có bằng cấp thì càng dễ lung lạc, nói có người nghe), với lý luận: Mỹ chưa bật đèn xanh, bây giờ muốn dùng Việt Cộng để làm vật cản ở vùng biển Đông...từ đó, họ tung hỏa mù là: đừng chống Cộng nữa, Mỹ không ưa đâu.....tuy nhiên, dù Hoa Kỳ có bang giao với Việt Cộng, nhưng cũng thường lên tiếng về tình trạng vi phạm nhân quyền, phản đối hệ thống luật rừng...chớ Mỹ nào ưa những nước độc tài, Cộng Sản bao giờ. Đối với những quốc gia Tây Phương, họ lấy việc buôn bán làm" chính sách" nên không thích những khách hàng cà chớn, gian manh như các nước Cộng Sản, làm cho việc kinh doanh không được bảo đảm, nên dù Hoa Kỳ bang giao với Trung Cộng, Việt Cộng, nhưng cũng dùng một số ngân khoản để hổ trợ cho những người dân nào tại các nước Cộng Sản muốn thay đổi chế độ, để tiến tới dân chủ, hầu dể làm ăn với nhau.
Việt Cộng chỉ đong đưa với Hoa Kỳ, được thực hiện theo sự chỉ đạo của Trung Cộng để cả hai cùng hưởng lợi, chớ nào Việt Cộng muốn thoát khỏi kiếp" nô tì" cho Trung Cộng, nhất là trong giai đoạn nầy, trên thế giới chỉ còn ÔNG TRUNG QUỐC là" vĩ đại" nhất trong tàn dư Cộng Sản quốc tế. Hoa Kỳ, các nước tự do, không còn lạ gì Việt Cộng nữa, nhưng chỉ có một số người ngây thơ, mau quên, trục lợi mà tạm tin Việt Cộng muốn theo Mỹ để thoát khỏi gọng kiềm Trung Cộng. Nhưng thực tế, không ai phủ nhận: Việt Cộng chỉ là tập đoàn quan thái thú của Bắc Kinh, thay mặt" thiên triều" cai trị dân Việt Nam, thì không bao giờ có chuyện:" không có gì quí hơn độc lập tự do", mà chỉ có đảng Cộng khỉ càng no Đô la, ca Hồ, Lê Mác, là tập đoàn gian ác, chẳng khác ngoại bang cai trị trong ngàn năm nô lệ giặc Tàu, nhưng bên ngoài giả vờ làm màu:" yêu dân mến nước" để đánh lừa, vải thư nào che mắt thánh, nay Việt Cộng bể mánh./.
Trương Minh Hòa
22.02.2010